Tơ Trời

Tơ trời đã bện ái nồng sâu
Hẹn ước trăm năm đến bạc đầu
Sướng khổ cam lòng duyên vững chắc
Sang hèn nhẫn dạ nghĩa bền lâu
Bao ngày đắm đuối ươm hồn mộng
Bấy thuở mê say tỏa sắc màu
Hạnh phúc mừng vui đời hể hả
Tơ trời đã bện ái nồng sâu

Hoang Nguyen

Đợi

Gió hẹn mà mây chẳng trở về
Sương chiều phủ ngập dưới sơn khê
Làm cho cảnh vật thêm tơi tả
Lại khiến dòng sông nhuốm não nề
Quạnh quẽ chờ trông nhìn lũ nhạn
Im lìm mỏi đợi ngắm triền đê
Trường tương rẽ lối đôi bờ lệ
Gió hẹn mà mây chẳng trở về

Hoang Nguyen

Vịnh Vú Sữa

Tạo hóa ban cho thể dáng này
Thân tròn lủng lẳng đẫy bàn tay
Da xanh mượt bóng anh hùng đắm
Sữa trắng thơm nồng lãng tử say
Chỉ ước lần sờ xoa vạn buổi
Còn mơ bóp nắn chạm bao ngày
Xuân tràn thắm sắc duyên mời gọi
Trái ngọt không mần thật tiếc thay

Hoang Nguyen

Báo Hiếu Công Ơn

CÔNG này dệt khắc tỏa trùng dương
ĐỨC hạnh song thân vẹn nghĩa hường
MẸ xõa lưng còng vì dãi nắng
CHA gầy mắt trũng bởi dầm sương
HOÀI lo đám trẻ đi nhầm hướng
MÃI lắng con thơ bước lạc đường
NHỚ vạn ân tình dù sướng tủi
GHI LÒNG DƯỠNG DỤC TRỌN NIỀM THƯƠNG

Hoang Nguyen

Vịnh Trái Cà

Cà này quả lớn tuyệt vời không ?
Lủng lẳng trên cây sắc tím lồng
Mỹ nữ làng bên vương vấn dạ
Cô em ngõ dưới xuyến xao lòng
Say mê vạn buổi hồn mong ngóng
Quyến rũ bao ngày mắt dõi trông
Ước được mang về nhân lấy giống
Sang năm hạt nở bỏ ra trồng

Hoang Nguyen

Tiếng Thương

Đôi mình hạnh phúc chẳng sầu vương
Nguyện mãi cùng nhau khắp nẻo đường
Để nghĩa tô lồng theo một hướng
Cho tình vọng trải ấp ngàn phương
Từng đêm vẫn mộng hòa môi thắm
Những buổi hoài trông quyện má hường
Trọn kiếp ân nồng ta phải dưỡng
Duyên này vẹn gửi đến người thương

Hoang Nguyen

Giọt Tủi

Nhặt mảnh tình riêng giữa cuộc đời
Muôn vàn giọt tủi đẫm sầu rơi
Người đi bỏ mặc ân nồng ấm
Kẻ ở trông chờ nghĩa thắm tươi
Lặng lẽ từng đêm hồn trống trải
Âm thầm vạn buổi dạ chơi vơi
Vườn thương đã cạn sao còn nhớ
Để lại trong ta mỏi rã rời

Hoang Nguyen

Tình Chôn

Mây chiều phủ ngập bóng hoàng hôn
Biển vỗ từng cơn nát cõi hồn
Kỷ niệm phai dần theo mỗi sớm
Duyên thì bạc phếch nghĩa tình chôn

Hoang Nguyen

Em Là Bông Hồng

Nhìn em rạng rỡ tợ bông hồng
Tuyệt mỹ thanh bần dạ sáng trong
Dáng liễu yêu kiều danh ngát tỏa
Thân ngà diễm lệ nghiệp hanh thông
Lời thương nghĩa trọng như nguồn suối
Chữ mến tình sâu tựa thác dòng
Lãng tử anh hào ai cũng quý
Đùa vui quyến quyện ẵm mơ lồng

Hoang Nguyen

Kiếp Tơ Vương

Mây chiều ảm đạm trải muôn phương
Giá lạnh mưa bay phủ khắp đường
Kỷ niệm theo về gom nỗi nhớ
Ân tình trở lại chắp niềm thương
Người đi cách biệt lòng ngơ ngẩn
Kẻ ở trông mong dạ chán chường
Khắc khoải từng đêm tràn ngấn lệ
Ai nào thấu hiểu kiếp tơ vương

Hoang Nguyen